Chỉ là anh muốn viết một cái gì đó cho em! Thế thôi…

Chỉ là anh muốn viết một cái gì đó cho em thế thôi 1
Có một điều mà tôi phải thú thực đó là tôi không nghĩ tình yêu lại đến với mình một cách bất ngờ như vậy.

Chỉ là anh muốn viết một cái gì đó cho em thế thôi 2

Cách đây hơn năm tháng, tôi vẫn còn long nhong, cặp kè cùng thằng bạn thân đi đá PES, ngắm mấy cô nàng xinh đẹp ở khu nhà thờ Đức Bà, rồi đi xem mấy bộ phim bom tấn. Tôi nghĩ rằng cái sự “Ế” của mình sẽ còn tiếp tục thêm vài năm nữa nhưng rồi cho đến 1 ngày…

Lần đầu tôi gặp em đó là trong một buổi cafe tại Phan Thiết. Điều ấn tượng đầu tiên của tôi về em đó chính là cặp mắt kính. Thực ra thì tôi luôn có ấn tượng với những người con gái bị cận thị chắc có lẽ là do họ giống tôi. Cả buổi cũng ko nói chuyện gì nhiều. Vì tôi thì cứ cầm cái máy ảnh mà tia vòng vòng quán cafe nhưng lâu lâu có ngó e một chút xíu. Còn em thì cứ ngồi dích từng cọng mì trong dĩa như là con mèo chơi đùa với mấy cuộn len vậy.

Rồi sau đó, tôi đi cùng hai thằng bạn, còn em thì đi cùng cô bạn gái của mình. Cả bọn kéo nhau ra biển chơi và tôi có chụp cho em vài tấm ảnh cùng lời hứa “Về Sài Gòn a sẽ trả hình cho em nhé”. Thế đấy. Tôi và em tạm biệt nhau. Em thì về Đức Linh còn tôi trở lại Sài Gòn. Cái vốn liếng duy nhất mà tôi biết về em đó là số điện thoại và email. Cùng với cái tên “Đ. L. T”.

Chỉ là anh muốn viết một cái gì đó cho em thế thôi 3

Về Sài Gòn, việc đầu tiên tôi làm là trả hình cho em (cái nghiệp chụp dạo nó phũ, chụp cho lắm cực nhất là khâu trả hình) và dĩ nhiên là có “mông má” lại 1 chút cho tấm hình đẹp hơn. Tôi nhắn tin báo rằng mình đã gửi hình cho em. Và chuỗi ngày truyền tin trực tiếp giữa Bình Thuận và Sài Gòn bắt đầu từ đấy.

Nhưng có lẽ ông trời không chiều lòng người khi mà càng nhắn tin thì cả hai càng bộc lộ những bất đồng. Tôi thì ngông nghênh xấc xược còn em thì đa sầu đa cảm. Và rồi chúng tôi mất liên lạc với nhau. Tôi cũng quên đi lời hứa đi cafe cùng em khi em vào Sài Gòn.
1 tuần, 2 tuần không nhắn tin với em, tôi cảm thấy thoải mái nhưng vẫn có gì đó khó chịu trong lòng mà không thể diễn tả được. Rồi bỗng nhiên tôi nhận được một tin nhắn. Em đang ở Sài Gòn và hẹn tôi đi cafe. Lúc này tôi mới nhớ lại lời hứa ngày trước tôi đã hứa với em. Nghĩ trong bụng “Biết là bây giờ gặp nhau thì ngại thật nhưng là con trai mà, không nên hẹp hòi. Thôi kệ! Tới luôn biết đâu được gặp nhau cãi thêm trận nữa chắc cũng vui”.

Tôi trả lời “7h Country House nhé” hẹn 7h nhưng tôi còn trù trừ ở công ty rồi đợi gần giờ hẹn mới đi. Vậy mà mới 6h50 e đã nt “Anh đến chưa? Em đang đợi a nè”.

“Ôi thôi! Định mệnh cuộc đời! 10p nữa mới đến giờ hẹn. Con bé đến sớm vậy”. Thế là từ công ty, tôi vặn ga hết mức có thể để chạy về Gò Vấp. Mà đâu cũng trễ mất 30p đồng hồ. Bước vào quán tôi nghĩ em giận tôi lắm nhưng ngược lại không hề có 1 sự giận hờn nào mà thay vào đó là 1 nụ cười. Nhưng sau nụ cười đó tôi đã bị em và thằng bạn thân dìm hàng không thương tiếc (Một tips cho mấy bác chưa có người yêu: đừng bao giờ dắt bạn thân theo khi hẹn hò với con gái. Chúng nó sẽ dìm hàng mình không thương tiếc đâu). Mặc dù bị dìm hàng nhưng ít nhất tôi cũng có thêm 1 cuộc hẹn nữa với em. Về nhà thì tôi nhắn tin cho em, khác với những lần trước lần này hai đứa nói chuyện cởi mở hơn chắc có lẽ đã giải quyết được những hiểu lầm ngày trước.

Chỉ là anh muốn viết một cái gì đó cho em thế thôi 4

Cuộc hẹn thứ hai, lần này tôi giữ thế chủ động. Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều về tình yêu của hai đứa. Và cả buổi hẹn, tôi không thể nào rời mắc khỏi em. Chắc do em có một nét đẹp “cổ điển” (theo lời tôi nói).

Sau đó, cả hai vẫn trao đổi tin nhắn với nhau. Những cuộc trò chuyện cởi mở hơn, vui vẻ hơn chứ không mang nặng tính khiêu chiến như lúc trước. Cho đến khi em về lại Đức Linh tôi chợt nhận ra rằng “Chết tiệt! Mình yêu cô gái này mất rồi”.

Cái tính của tôi khi có tình cảm với ai đó thường không thể giữ trong lòng. Thế là quyết định nói ra. Một quyết định 5 ăn – 5 thua mà theo như các chuyên gia quân sự nói là “thời cơ đến thì cứ bóp cò, 1 là mục tiêu chết, 2 là mình chết”. Tôi nhắn tin và chờ đợi. 5p sau (có lẽ là 5p dài nhất cuộc đời) tin nhắn trả lời từ em “Em không biết tương lai sẽ thế nào nhưng bây giờ em sẽ là người yêu của a”. Thở phào nhẹ nhõm, cố gắng kiềm chế sự sung sướng. Tôi gục đầu vào cái điện thoại “Cám ơn trời! Cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc có hậu”.

Và tôi đã có người yêu như thế đấy!

Chỉ là anh muốn viết một cái gì đó cho em thế thôi 5

Thực ra thì trong tình yêu nào cũng có cãi vã, cũng có bất đồng. Tôi không nhớ em đã giận mình bao nhiêu lần. Nhưng sau tất cả hai đứa đều cùng vượt qua. Có người nói rằng “Cậu không hoàn hảo, anh bạn ạ, và cho phép tôi nói thẳng luôn rằng: cô gái mà cậu đang yêu, cô ấy cũng chẳng hoàn hảo đâu. Nhưng điều quan trọng là hai người có hoàn hảo dành cho nhau hay không”.

Vâng! Tôi hy vọng là chúng tôi hoàn hảo dành cho nhau và tôi biết rằng em cũng mong như vậy.

Tôi biết rằng! Chúng tôi sẽ còn giận nhau nhiều, sẽ còn trải qua nhiều cuộc xung đột nhiều. Nhưng tôi chỉ muốn nhắn nhủ với em rằng:

“Vì em đã hay mệt mỏi, nên anh sẽ luôn vui cười để vực em dậy khỏi chán nản và suy nghĩ tiêu cực trong cuộc sống.

Vì em đã không xác định được cảm xúc, hay thất thường nên anh sẽ là người cân bằng.

Vì em không muốn dựa dẫm và độc lập, anh sẽ để cho em bước đi trên đôi chân của mình, nhưng khi ngoảnh lại em sẽ thấy rằng anh vẫn luôn dõi theo em.

Và nếu em luôn bi quan, thì anh sẽ lạc quan gấp nhiều lần để em luôn luôn cảm nhận được niềm vui vẫn còn tồn tại nếu em chịu mỉm cười.

Vậy em nhé, giữa hai chúng ta… sẽ phải có một người lạc quan! Hãy nhớ lời anh dặn, khi giận nhau hãy oánh nhau một trận ra trò rồi thôi… Yên tâm, anh sẽ luôn nhường em thắng. Nhưng đừng mạnh tay với anh quá, nhé!”

Chỉ là anh muốn viết một cái gì đó cho em thế thôi 6

Ps: Tình yêu là một điều gì đó thiêng liêng lắm, cao quý lắm mà đôi khi tiền bạc cũng không thể mua được, sang hèn cũng không thể ngăn cách được. Ông tơ bà nguyệt đã se duyên thì phải giữ chặt lấy mối tơ duyên này nhé – nhỏ bạn đã từng rất thân và giờ thì ít thân hơn của tôi!

Xin lỗi vì đã  “chôm” nguyên câu chuyện của bạn lên đây nhé, nhưng đó sẽ là món quà tui muốn dành cho bạn, vì chuyện tình của bạn đẹp lắm, dễ thương lắm và tui muốn mọi người sẽ phải ganh tỵ với bạn vì tình yêu này. Mãi hạnh phúc nhen bạn của tui…